NGƯỜI KỂ CHUYỆN TUỔI TRẺ

Mỗi lần hoàn thành chuỗi ngày làm việc dài đằng đẵng, tôi thường dành một ngày để ngủ và vài ngày mất kết nối với Internet. Nếu không nằm thơ thẩn bên khung cửa sổ rơi rụng đầy nắng, tôi sẽ ngồi ở một góc hồ Tây nhìn kiến bò gần mép nước và tự hỏi: “Chúng mày có sợ chết không?”. Nhiều người trách tôi lúc đó không dành thời gian cho họ, nhiều người chê tôi lười biếng vì không dành thời gian đó để tập thể dục, nhiều người nói tôi vô tình chỉ vì tôi làm một mình và hưởng thụ một mình, nhiều người giận vì tôi cúp một vài công việc khác chỉ để ngủ,...

Có lẽ tôi đã tước đi của mình quyền được nghỉ ngơi. Ngồi ngoài vệ hồ, hoặc trong một quán cà phê, hoặc lượn lờ đâu đó, tôi luôn mang theo một cuốn sách và đồ điện tử đã lưu sẵn đoạn viết còn dang dở. Tôi biết khi cần nghỉ ngơi mình sẽ không làm việc, nhưng tôi vẫn phải làm thế: Mang sách theo nhưng không đọc, gõ vào máy tính vài đoạn vớ vẩn để về nhà phải xoá đi, tất cả chỉ vì tôi bị ám ảnh với khoảng thời gian bị trống.

Và rồi khi hỏi lũ kiến rằng chúng có sợ chết không, tôi có thể trả lời thẳng thừng rằng từ lâu tao đã không sợ điều đó, nhưng trong thâm tâm thì tôi sợ vô cùng, vì tôi tồn tại ở đời, và đời ở đây nghĩa là sống chung với những người khác, những người cảm thấy tôi có giá trị hơn những gì tôi tưởng tượng về chính mình. Trước khi người đời lãng quên tôi, có lẽ họ sẽ buồn chút ít.


ღღ lưu giữ kỷ niệm đẹp ღღ

#hộpnhạc #hopnhac #musicbox #hopnhacmusicbox #hopnhacgo #hopnhactrongsuot #hopnhacacrylic #hopnhacDIY #hopnhacdaycot #hopnhacquaytay #phale # thuytinh #quatangtinhyeu #quatangtinhnhan #tinhyeu #tinhnhan #quatang #kyniem #quakyniem #vatkyniem #DIY

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn